Hồi 5: Buồm Gấm Hứng Phong Ba
Gã lùn ra khỏi rương rồi, mọi người chỉ tưởng là trong ấy chẳng còn gì nữa, bất ngờ một bàn tay ló lên, bàn tay đó trắng như ngọc,…
Gã lùn ra khỏi rương rồi, mọi người chỉ tưởng là trong ấy chẳng còn gì nữa, bất ngờ một bàn tay ló lên, bàn tay đó trắng như ngọc,…
Nhưng nàng chưa chạm vào mình, hắn đã tự đứng lên được, đứng lên rồi hắn lại ôm chầm lấy Tiểu công chúa, run run giọng thốt: - Nguy! Nguy…
Giọng nói đó lạnh như giá băng, từng tiếng lọt vào tai Phương Bửu Nhi như những hạt tuyết rơi. Hắn cảm thấy rợn người, hai hàm răng chạm vào…
Hồ Bất Sầu bất quá chỉ nghĩ rằng Phương Bửu Nhi từng được ông ngoại nuông chiều quá độ rồi sanh tánh ương ngạnh, bướng bỉnh mà thôi, chứ nằm…
Gió lạnh xé thịt da như dao cắt, từng đụn mây dày đặc cuộn chụp lên nhau... Bên bờ Bột Hải sóng biển ì ầm, đợt đợt nối tiếp phủ…
Nhìn mọi người, kể cả Phong Viễn Quy, đều lộ vẻ sầu não thất vọng, cho dù tất cả vừa thoát hiểm trong gang tấc, chỉ một phen kinh hoàng…
Lòng núi đã có dấu hiệu chấm dứt, xa xa phía trước đã xuất hiện một khoảng trời mờ sáng. Ngộ Giới phương trượng được một lão thần tăng dìu…
Từ chỗ ẩn nấp kín đáo, Phong Viễn Quy lạnh người nhìn những nhân vật võ lâm Trung Nguyên, tuy không cùng một lúc xuất hiện nhưng cứ khoảng thời…
Thanh kiếm đang được lão Đạo chậm rãi nâng lên chợt khựng lại: - Kiếm của tiểu khả đâu? Phong Viễn Quy thầm thán phục hành vi quang minh lỗi…
Màn đêm buông về, Phong Viễn Quy cùng Phùng Quỳ Hoa bình thản ngồi cạnh nhau, vừa giữ cho ngọn lửa đã nhóm lên luôn tỏa sáng và sưởi ấm,…