Chương 1: Sạp báo

Chương 2: Lý Quang Huy

Chương 3: Đến rồi

Chương 4: Giới thiệu công việc

Chương 5: Lý Ngọc Mai trêu ghẹo

Chương 6: Muốn tôi nhìn giúp cô không

Chương 7: Trị liệu

Chương 8: Tề Hưng đến điều tra

Chương 9: Anh ta sẽ không dọn gạch chứ

Chương 10: Thiên nữ tán hoa

Chương 11: Giáo sư Thẩm

Chương 12: Căn bệnh kỳ lạ

Chương 13: Châm cứu

Chương 14: Suy đoán

Chương 15: Định ngày hẹn

Chương16: Chân khí thay đổi

Chương 17: Tín vật

Chương 18: Đường Hào

Chương 19: Phương thuốc

Chương 20: Nguyễn Ngọc Lan bị bệnh

Chương 21: Yêu cầu

Chương 22: Cổ Trùng

Chương 23:

Chương 24: Thuận miệng nói nhảm hay là tài năng thật sự

Chương 25: Đi trộm

Chương 26 “Tại sao ông chủ Ngô không nói tiếp nữa vậy?”

Chương 27: Tôi tên Đường Tuấn!

Chương 28: Tôi đã ăn no rồi”

Chương 29: Không biết có nên ăn hay không.

Chương 30: Thật là nực cười.

Chương 31: “Cổ nữ dân tộc Mèo sao?

Chương 32: “Lẽ nào đây là số trời?”

Chương 33: “Vậy cảm ơn người anh em Đường rồi”

Chương 34: “Khi nào chúng ta đi dạo đây?

Chương 35: Đáng tiếc vẫn không kịp

Chương 36: Nhưng cô không nên đánh người

Chương 37: Tôi thật sự đã xin lỗi cô rồi

Chương 38: Tôi lười nghe ông đánh rắm

Chương 39: Bây giờ nắm đấm của tôi đủ lớn chưa?

Chương 40: Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?

Chương 41: Là chứng bệnh vặt thôi

Chương 42: Hôm nay chúng ta có phúc rồi

Chương 43: tôi có một cách khác

Chương 44: Viện trưởng đuổi cổ

Chương 45: Chắc chắn rất là đẹp mắt

Chương 46: Tài năng thấp kém!

Chương 47: Lời anh nói có thật không?

Chương 48:

Chương 49: Chỉ cần lấy dược liệu ra là được

Chương 50: Xem trước

Chương 51: Cái đó không phải là đồ thật sao

Chương 52: Xem ra ông ta lừa gạt cũng không chỉ mình anh

Chương 53: Tôi tên Ninh Ðình Trung

Chương 54: Đại hội bán đấu giá thuốc Nam

Chương 55: Cô gái làm ra vẻ vô tội

Chương 56: Định sẵn là kẻ thất bại rồi

Chương 57: Vậy cũng không chắc đâu

Chương 58: Nơi này là nơi anh có thể tới sao

Chương 59: Anh quên cậu cả Tề à?

Chương 60: Tài chính trong tay anh có hạn

Chương 61: Anh có nhìn ra thứ đó là gì không?

Chương 62: Giải quyết dứt khoát!

Chương 63: Cậu thật đúng là lạc quan

Chương 64: Thật không biết điều!

Chương 65: Là Long Tiên Hương!

Chương 66: Lý Ngọc Mai càng không thể nào đoán được

Chương 67: Bảy mươi tỷ!

Chương 68: Uy vũ không khuất phục!

Chương 69: Tôi không có giấy mời!

Chương 70: Đừng ở đây vướng tay vướng chân!

Chương 71: Các cậu bảo ai cút thế!

Chương 72: Trò hề nhanh chóng kết thúc

Chương 73: Ninh Xuân Nam là cha cháu

Chương 74: Tôi còn có chút việc phải giải quyết

Chương 75: Bảo tao cút? Mày xứng sao?

Chương 76: Mày, quá yếu!

Chương 77: Cô nói linh tinh gì vậy?

Chương 78: Em thì biết cái gì!

Chương 79: Anh đừng tin lời đồn đại linh tinh

Chương 80: Bất kỳ cái gì cũng được

Chương 81: Anh có tán đồng không?

Chương 82: Tôi xem qua một chút chứ

Chương 83: Để tôi xem thử một chút

Chương 84: Dùng khí ngự châm!

Chương 85: Bệnh của các người tôi nhìn thoáng qua đã biết rồi.

Chương 86: Vậy thì thật quá đáng tiếc.

Chương 87: Cố tình gây sự!

Chương 88: cứ để cháu hoàn thành cho ông

Chương 89: làm thế nào mà anh lấy được?

Chương 90: Những gì anh nói là sự thật?

Chương 91: Câm mồm!

Chương 92: Cảm thấy có chút ghê tởm

Chương 93: Anh thật sự sẽ sợ sao?

Chương 94: Anh quá yếu!

Chương 95: Sẽ không để cho cháu phải chịu nhục!

Chương 96: Là tới để nhục mạ con sao?

Chương 97: Phong Lôi Bát Cực!

Chương 98: Thằng nhóc kia, muốn chết sao!

Chương 99: Cậu có thể nhìn ra bệnh trong người tôi?

Chương 100: Lúc nào cũng chào đón!

Chương 101: Cảnh giới Chân Khí?

Chương 102: Chuyện đó sau này cháu sẽ giải thích

Chương 103: Lẽ nào cháu không biết cái gì gọi là cao thủ nội công sao?

Chương 104: Cháu thật sự đã đạt đến Cảnh giới Chân Khí rồi sao?

Chương 105: Bệnh viện rách nát gì thế này?

Chương 106: tốt nhất bà nên tránh ra cho tôi.

Chương 107: Mau vào xem bệnh cho con trai tôi!

Chương 108: Tôi sẽ cố hết sức.

Chương 109: Không thẹn với lương tâm!

Chương 110: Phong lôi bát cực Quách Thịnh Minh?

Chương 111: Đến lúc đó làm phiền lão Bạch.

Chương 112: Nhìn là biết nó đang cảnh cáo tôi.

Chương 113: Điều này có nghĩa là gì?

Chương 114: Anh tỉnh rồi sao?

Chương 115: Thì ra là như vậy.

Chương 116: thích thì cứ việc làm.

Chương 117: Làm càn!

Chương 118: Dám nói xằng nói bậy trước mặt của tôi

Chương 119: Căn bản là không có lòng tốt gì cả

Chương 120: Cũng được xem là vậy

Chương 121: Chỉ là anh còn chưa gõ cửa

Chương 122: Uy hiếp

Chương 123: Anh sẽ biết điều tôi nói có phải là thật không.

Chương 124: Anh ta vậy mà lại đái cả ra quần!

Chương 125: Nhưng ánh mắt lại lộ ra một sự kiên quyết.

Chương 126: Cảnh giới Chân Khí!

Chương 127: Đương nhiên là thật rồi

Chương 128: Anh bạn nhỏ thật sự thích nói đùa.

Chương 129: Anh sẽ tham gia nhỉ?

Chương 130: Anh ấy thực sự sẽ có khả năng

Chương 131: Nhà họ Diệp và nhà họ Tề có ai đến không?

Chương 132: Có gan thì nói lại lần nữa xem nào.

Chương 133: Nhưng nếu đã nói ra rồi thì sẽ phải trả giá!

Chương 134: Mỗi bước một câu!

Chương 135: Thật to gan!

Chương 136: Người một nhà?

Chương 137: Là ai mà lại dám ngang nhiên dùng thuốc độc như vậy?

Chương 138: Tiếng sáo phát ra vô cũng khó nghe

Chương 139: Chỉ là một chút tài vặt mà thôi!

Chương 140: Tôi muốn xem kẻ nào lại to gan như vậy

Chương 141: Kết thúc thôi!

Chương 142: Xin tông sư tha tội!

Chương 143: Bạch Thanh Hoả?

Chương 144: Vậy thì tại sao bà lại tìm tôi?

Chương 145:

Chương 146: Tôi, sao tôi lại ngủ thiếp đi vậy?

Chương 147: Không ai ngăn cản anh đâu!

Chương 148: Ông còn muốn đánh nhau với tôi không?

Chương 149: Ông ta không dám!

Chương 150: ông ta giống như một con kiến!

Chương 151: rốt cuộc đã cất giấu bí mật gì?

Chương 152: Rất nghe lời

Chương 153: Đó là ông đáng đời!

Chương 154: Cậu đang đùa với tôi đấy à?

Chương 155:

Chương 156: Tôi nên thể hiện như thế nào?

Chương 157: Dám kêu ông với tôi sao, chết đi!

Chương 158: Đại ca, xảy ra chuyện rồi.

Chương 159: Anh ta nói mình tên là Đường Tuấn.

Chương 160: Anh Đường, xin anh đợi một chút.

Chương 161: Thi đấu quyền sao?

Chương 162: Muốn nói gì thì nói đi.

Chương 163: Anh ta cũng không dám nhiều chuyện.

Chương 164: Nội công phát ra!

Chương 165: Nhìn càng thêm đáng thương

Chương 166: Tôi là bạn của bà cô!

Chương 167: Chỉ có một con đường chết!

Chương 168: Người đến chắc chắn là một vị cao thủ!

Chương 169: Cảm ơn tông sư đã ra tay cứu giúp!

Chương 170: Cả hiện trường lặng yên như tờ!

Chương 171: Sư đệ, ra đây xin lỗi tông sư nhanh lên!

Chương 172: Ông vẫn không cam long

Chương 173: Quả nhiên là như vậy

Chương 174:  Tứ Tượng châm pháp!

Chương 175: Vừa đạt đến cảnh giới Khí chưa đầy hai tháng

Chương 176: Biệt thự Green Garden?

Chương 177: Không hiểu sao có thể tin lời của bọn họ

Chương 178: Có chuyện gì mà vui thế?

Chương 179: Tỷ phú của một tỉnh

Chương 180: Tên đó có lai lịch gì đặc biệt à?

Chương 181: Anh không đi xuống xem thử sao?

Chương 182: Tiểu Tần Diệp!

Chương 183: Không lẽ tôi nói chưa rõ sao?

Chương 184: Trần Bá Phước sao?

Chương 185: Kẻ ngu dốt không biết sợ là gì!

Chương 186: Tôi đã nhìn nhầm cậu rồi.

Chương 187: tôi vẫn muốn thử

Chương 188: Là vì  u Dương Hồng Phượng sao?

Chương 189: Anh ta đến đây làm gì?

Chương 190: Tôi không cần loại cơ hội này?

Chương 191: Vậy thì đợi kiếp sau đi?

Chương 192: Tại sao tôi phải tha cho anh?

Chương 193: Nhớ những gì tôi đã nói

Chương 194: Vậy thì khi nào bác sĩ Mộ Dung có rảnh?

Chương 195: Không có chuyện gì chứ?

Chương 196: Có lẽ đây là số mệnh rồi.

Chương 197: Có gì không ổn?

Chương 198: tôi làm gì mà quá đáng

Chương 199: Tôi khuyên cậu một câu

Chương 200: Thật hay giả?

Chương 201: Chính là cái tên nhóc con kia

Chương 202: Anh cười đủ chưa?

Chương 203: Giáo sư Trần vất vả rồi

Chương 204: Tại sao tôi phải xin lỗi anh ấy?

Chương 205: Tôi không muốn phải gặp lại bọn họ nữa

Chương 206: Anh muốn đi mấy ngày?

Chương 207: Tôi không muốn phải gặp lại bọn họ nữa

Chương 208: Anh muốn đi mấy ngày?

Chương 209: Đồ nghịch ngợm!

Chương 210: Chẳng lẽ lại oan uổng cho cô à?

Chương 211: Tôi không thiếu tiền

Chương 212: Tôi nói dối bà ta đó

Chương 213: Đường Lệ, em đang ở đâu?

Chương 214: Đừng trách tôi không báo trước cho cậu

Chương 215: Đường Tuấn rất là lợi hại đó

Chương 216: Chúc mừng sư phụ Trương

Chương 217: Chẳng có gì ghê gớm

Chương 218: Chúng ta cũng thử một chút

Chương 219: Ông đây biết mày có khách

Chương 220: Có điều vừa hay bớt việc cho tao

Chương 221: Thì ra là như vậy

Chương 222: Mày không thể giết tao!

Chương 223: Tự tin mạnh mẽ

Chương 224: Hệt như một con hồ ly đa mưu túc trí

Chương 225: Ông là người phương nào?

Chương 226: Sư phụ Trương thua rồi?

Chương 227: Người như vậy thì có tương lai gì được!

Chương 228: Tôi sẽ cho ông chết ngay tại chỗ

Chương 229: Không thể làm nhục tông sư?

Chương 230: Đại ca nói rất đúng

Chương 231: Thật ra anh cũng là một cao thủ tông sư

Chương 232: Rất có khí phách của cao nhân

Chương 233: Cậu cũng quá yếu rồi đó!

Chương 234: Bản lĩnh của tông sư

Chương 235: Sức mạnh ngang nhau!

Chương 236: Đây mới thật sự là một võ giả!

Chương 237: Kẻ hèn không môn không phái

Chương 238: Thẳng tay cho ra một quyền!

Chương 239: Kẻ hèn không môn không phái

Chương 240: Sợ cái gì thì cái đó sẽ tới

Chương 241: Tập đoàn Nam Nhật

Chương 242: Hồ Tam là gì của cậu?

Chương 243: Thổi khí thành phong!

Chương 244: Lão đại, có người đột kích chúng ta!

Chương 245: Nó nhất định phải chết!

Chương 246: Chống đỡ được súng ngắm sao?

Chương 247: Đại sư Đường thắng rồi!

Chương 248: Tên tôi là Đường Tuấn

Chương 249: Đây không phải là bí mật

Chương 250: Đây không phải là những gì tôi muốn

Chương 251: Biết được người đến là ai không?

Chương 252: Vậy là ổn rồi sao?

Chương 253: Chiêu thức của anh ta đã thất bại!

Chương 254: Kia chính là hậu quả của anh mà thôi

Chương 255: Đây chỉ là bắt đầu

Chương 256: Người thân bạn bè?

Chương 257: Tất nhiên là cha phải tham gia!

Chương 258: Thằng nhóc, cậu là ai?

Chương 259: Ông uy hiếp tôi?

Chương 260: Không ai có thể ngăn cản được tôi

Chương 261: Hóa ra là vậy

Chương 262: Sợ rằng đến lúc sẽ bị phản tác dụng

Chương 263: Quả là kỳ tài võ thuật!

Chương 264: Tôi thực sự quen biết bọn họ

Chương 265: Trừ khi cái gì?

Chương 266: Đây là tuyết?

Chương 267: Là người giả mạo đại sư nội công?

Chương 268: Tôi sẽ sắp xếp

Chương 269: Yên tâm đi

Chương 270: Quả thực tôi có chuyện muốn nhờ anh giúp

Chương 271: Dẫn khí qua châm!

Chương 272: Ông ta đến làm gì?

Chương 273: Chuyên gia đi lừa gạt

Chương 274: Lễ vật gì?

Chương 275: Cô cho rằng tôi đang nói đùa sao?

Chương 276: Anh ta thật sự vung ngân châm ra

Chương 277: Cảnh giới Thần Hải

Chương 278: không rút cũng phải rút

Chương 279: Muốn chết

Chương 280: Không sao, con phải nhớ kỹ bài học này

Chương 281: Đường Tuấn, anh đến rồi

Chương 282: Không phải là tên kia chứ?

Chương 283: Xem ra cậu còn có mấy phần khí phách

Chương 284: Không phải anh biết rất rõ tôi là ai sao?

Chương 285: Nhà họ Tề tôi nhớ kỹ các người!

Chương 286: Ông cũng biết Cảnh giới Thần Hải

Chương 287: Máu! Nhiều máu quá!

Chương 288: Hi vọng là như vậy

Chương 289: khẳng định không có vấn đề gì

Chương 290: Không thể dùng thuốc tê

Chương 291: Đường Tuấn mày cũng thật là có khí phách

Chương 292: Mọi việc xử lý xong rồi hả ?

Chương 293: Cô đừng ngậm máu phun người!

Chương 294: Không phải mày đã trở về sao?

Chương 295: Hóa ra là như vậy

Chương 296: ông ta rất kích động

Chương 297: Tại sao anh không đồng ý chứ?

Chương 298: Cô trả lời ông ta như thế nào?

Chương 299: Biệt thự số một Công viên Xanh

Chương 300: Không lẽ cậu định đưa cô ta cùng đi à

Chương 301: Cũng được

Chương 302: Trông rất phấn khích

Chương 303: Cậu hiểu được là tốt rồi

Chương 304: Y học cổ truyền là cái gì?

Chương 305: Hẳn là không quá khó với tôi

Chương 306: Tên kia ở chỗ nào?

Chương 307: Cậu muốn so tài như nào?

Chương 308: Ông muốn có một đứa con

Chương 309: Bác sĩ thiên tài!

Chương 310: Đúng là quỷ y danh bất hư truyền!

Chương 311:Những lời Đường đại sư nói chúng tôi đều nhớ rõ cả rồi

Chương 312: Hôm nay tôi đến đây là để xin lỗi anh

Chương 313: Y thuật của ông nội tôi đã đạt được Khí Cảnh?

Chương 314: Cảm ơn ông nội Lâm

Chương 315: Dược Y cốc? phái Thần Châm?

Chương 316: Bác sĩ Đường, anh vẫn còn ở đây à

Chương 317: Vậy thì bây giờ bố cô có rảnh không?

Chương 318: Bố, đây chính là bác sĩ Đường mà con kể với bố đấy

Chương 319: Sao cậu biết được?

Chương 320: Ông chủ, chuyện là, bà chủ lại đến rồi

Chương 321: Chưa nói hết câu cô ta đã đẩy cửa đi ra ngoài rồi

Chương 322: Chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao?

Chương 323: Ngại quá, bác sĩ Đường, để cậu chê cười rồi

Chương 324: Hồng Mai, con cảm thấy Đường Tuấn thế nào?

Chương 325: Vậy tôi đây sẽ tùy anh xử trí

Chương 326: Câm miệng!

Chương 327: Mày chết chắc rồi!

Chương 328: Anh họ, có phải anh đánh sai người không?

Chương 329: Đi thôi, tôi đưa hai người về

Chương 330: Làm sao vậy?

Chương 331: Tôi là bạn của Dương Lộc

Chương 332: Con nói gì ba cũng đồng ý

Chương 333: Anh Đường không phải ăn trộm!

Chương 334: Bằng không thì anh không cần làm việc nữa!

Chương 335: Hôm nay tôi rất vui. Anh Đường, cảm ơn anh

Chương 336: Nếu như có thể quen biết anh ta thì thật là tốt

Chương 337: Nhà Âu Dương đã xảy ra chuyện

Chương 338: Vậy tôi có lộc ăn rồi

Chương 339: Bệnh của anh, tôi đã biết rồi

Chương 340: Đại sư Đường, viên thuốc này có vấn đề gì ư?

Chương 341: Sao vậy Mao Lương ?

Chương 342: Đổng Tinh là vợ của Mao Lương

Chương 343: Một đám người thảo luận không kiêng nể gì cả

Chương 344: Anh là Kha Kiện Hưng?

Chương 345: Nếu tôi nói thật, các anh sẽ tha cho tôi chứ

Chương 346: Chúng ta cứ nghênh ngang bước vào như thế này à?

Chương 347: Các cậu cũng rút đi. Ở đây không cần các cậu nữa

Chương 348: Ninh Đình Trung xảy ra chuyện rồi!

Chương 349: Chuyện gì thế này?

Chương 350: Cánh tay của anh ta sẽ không được bình thường nữa

Chương 351: Nói nhanh đi, đừng lãng phí thời gian nữa

Chương 352: Vậy chuyện của Thành Chiến là sao?

Chương 353: Vậy thì anh định làm gì?

Chương 354: Thành tựu cả đời

Chương 355: Chắc hẳn là các người đã đợi ngày này rất lâu

Chương 356: Cháu dám?

Chương 357: Chủ yếu vẫn là bản lĩnh của chính cô Âu Dương

Chương 358: Tôi muốn gặp người phụ trách các cô

Chương 359: Vu Hàn đã trở về bộ tộc Mèo hay chưa?

Chương 360: Bán Bộ Tông Sư!

Chương 361: Vậy thì không cần anh bận tâm nữa

Chương 362: Anh có thể nói cụ thể hơn không?

Chương 363: Cứ vào xem thử đi

Chương 364: Mà cậu đây… cũng xứng à?

Chương 365: Một nghìn tỷ

Chương 366: Người Đó Tên Là Nhan Minh Sao?

Chương 367: Anh Chưa Chết, Anh Đã Nhảy Ra Rồi

Chương 368: Thiếu Chủ Của Dân Tộc Mèo Bị Bệnh Rồi

Chương 369: Nhưng Đằng Vũ Vân Quả Thật Đã Làm Được

Chương 370: Dược Y Cốc Vậy Mà Lại Có Cỏ Băng Phách!

Chương 371: Vậy Còn Có Ai Có Thể Giúp Cháu Đây

Chương 372: Tề Hưng Dẫn Những Người Này Tới Làm Gì?

Chương 373: Thuốc Giả

Chương 374: Không Phải Anh Đã Nói Thuốc Không Có Vấn Đề Gì Sao?

Chương 375: Bột Tuyết Cơ

Chương 376: Không Ngờ Là Sẽ Xảy Ra Chuyện Như Vậy

Chương 377: Cô Tìm Tôi Có Chuyện Gì À?

Chương 378: A. Lý Ngọc Mai, Cô Cầm Tinh Con Chó À?

Chương 379: Vậy Bây Giờ Cô Ấy Đang Ở Đâu?

Chương 380: Thanh Tú, Cậu Quen Người Này À?

Chương 381: Tổ Trưởng Lãnh Thật Sáng Suốt

Chương 382: Các Cậu Làm Vậy Là Lừa Gạt!

Chương 383: Lại Làm Bộ Làm Tịch

Chương 384: Anh Ta Sẽ Không Lén Lút Trả Thù Chúng Ta Chứ?

Chương 385: Nổi Gió Rồi

Chương 387: Mày Lấy Gì Để Đấu Với Tao?

Chương 388: Anh Vẫn Muốn Bị Tôi Ném Ra Ngoài Lần Nữa Sao?

Chương 389: Đồ Thành Tìm Được Diệp Thiên Vũ Rồi

Chương 390: Người Này Mà Các Cậu Cũng Không Biết Sao

Chương 391: Vẫn Chưa Tới Lúc

Chương 392: Thầy Ơi , Thầy Nghĩ Ai Sẽ Thắng?

Chương 393: Chắc Chắn Rồi

Chương 394: Nhưng kỹ năng của cậu kém hơn Cổ Sáng năm đó rất nhiều

Chương 395: Anh ta sẽ chết sao?

Chương 396: Cậu đã từng nghe câu nói Kỹ cận Đạo chưa?

Chương 397: Trở về nguyên trạng. Quy luật của tự nhiên

Chương 398: Tôi không muốn nói bất cứ điều gì về thân phận của cậu

Chương 399: Anh ta gặp tôi làm gì?

Chương 400: Anh này là Tôn Khanh

Chương 401: Là Dược Y Cốc nổi tiếng như Phái Thần Châm sao?

Chương 402: Có phải cô cảm thấy tôi quá kích động không

Chương 403: Ngọc Nhu thế nào rồi?

Chương 404: Chỉ là có chút mất sức thôi, nghỉ ngơi một chút là được

Chương 405: Ông cụ Thẩm, chuyện lần này e rằng không đơn giản như vậy

Chương 406: Đường Tuấn nhếch mày, biểu cảm như không thể tin được

Chương 407: Tiếng động này chỉ duy trì trong một lát rồi biến mất

Chương 408: Mộ Dung Hà kia cũng không hề phóng đại

Chương 409: Tôi nói anh là đồ lang băm!

Chương 410: Anh bạn trẻ, y thuật giỏi đó

Chương 411: Không có hứng

Chương 412: Thật là một cô gái kì quái

Chương 413: Tôi muốn đến viện điều dưỡng Thành Công

Chương 414: Giống như tất cả đều là chuyện đương nhiên

Chương 415: Tôi đến để chữa bệnh cho ông cụ Mộ Dung

Chương 416: Đáng sợ nhất không phải là thiên tài

Chương 417: Là anh!

Chương 418: Tôi có thể chữa khỏi bệnh của ông cụ

Chương 419: Hồi Sinh Châm!

Chương 420: Thì ra đây mới vọng khí chân chi

Chương 421: Nếu không mở cửa, chúng tôi sẽ phá cửa xông vào!

Chương 422: Con muốn dẫn ai ra ngoài?

Chương 423: Như vậy mới khiến họ mới yên tâm được

Chương 424: Cậu nhóc, cậu cũng giỏi phết đấy

Chương 425: Cha ơi, cha đánh con làm gì chứ?

Chương 426: Cha tuyệt đối sẽ không để tiểu Lan gả cho Đường Tuấn

Chương 427: Chú ấy chính là chú Phú mà ông nội vừa nhắc đến?

Chương 428: Khi nào thì anh định quay trở về?

Chương 429: Xem ra mày không tính khoanh tay chịu trói rồi

Chương 430: Con dao đâm xuyên qua bàn tay của Đường Tuấn

Chương 431: Chuyện này không trách cô được

Chương 432: Sao tốc độ khôi phục chân khí của mình lại tăng nhanh như thế nhỉ?

Chương 433: Chẳng lẽ nhà Mộ Dung xảy ra chuyện gì rồi à?

Chương 434: Thực sự tàn nhẫn

Chương 435: Anh cả, thật ra anh hai nói cũng đúng

Chương 436: Chẳng qua là tôi làm việc nên làm mà thôi

Chương 437: Ai dám?

Chương 438: Không biết bây giờ cô còn nhận ra mình không?

Chương 439: Hai người bọn họ biết nhau sao?

Chương 440: Không nhiều lắm

Chương 441: Tổng giám đốc, anh ta rất nguy hiểm

Chương 442: Hoàng Phủ Ngọc, cô quá coi trọng bản thân mình rồi

Chương 443: Mọi người câm miệng lại cho tôi!

Chương 444: A! Hơi phiền rồi đây

Chương 445: Tôi đợi cậu mãi

Chương 446: Tôi nói rồi, tôi không cầm tinh con chó!

Chương 447: Tao còn chưa chết đây này!

Chương 448: Thằng ngu!

Chương 449: Không sai!

Chương 450: Anh ta làm sao xứng để sánh với thầy Lâm?

Chương 451: Ngài Đường thấy như vậy đã được chưa?

Chương 452: Việc cháu nên làm ạ

Chương 453: Vương Hiền? ông ấy tìm anh làm gì nhỉ?

Chương 454: Em đi cùng anh nhé

Chương 455: Đại khái khoảng bao nhiêu?

Chương 456: Điều kiện gì?

Chương 457: Thật ngại quá, tôi từ chối

Chương 458: Khí phách, đại nghĩa là cái gì?

Chương 459: Có điều kiện gì không?

Chương 460: Vậy tôi xin được chúc mừng cô Mộ Dung trước

Chương 461: Y học Cổ truyền chính là hi vọng!

Chương 462: Hoàn toàn chính xác

Chương 463: Thật là cảm động

Chương 464: Ồ, là con cháu của cố nhân

Chương 465: Anh nói nhảm cái gì đó! Muốn chết đấy à?

Chương 466: Bệnh nhẹ thôi mà

Chương 467: Em ở đây đợi anh một lát

Chương 468: Mộc Tuấn Long chắc hẳn là tên của chú Long

Chương 469: Bố ơi, thật đúng vậy sao?

Chương 470: Đó chỉ là một nguyên nhân thôi

Chương 471: Tất cả đều được tiến hành thuận lợi

Chương 472: Khoảng 175 tỷ

Chương 473: Chúng ta có nên đến tập đoàn Nam Nhật không?

Click to rate this post!
[Total: 3 Average: 5]